Xuân Thán

Tháng hết tiền thu không đủ trả
Năm tròn bạc xuất nín kêu ca
Xuân lai đại phú đâu thư thả
Tết đáo bần hàn nén lệ sa
Giáp Ngọ tương sinh nhiều hỏa nạn
Kề Mùi Mộc tận vái thủy tha
Chiêu tài tấn bảo mong năm mới
Ngũ phúc lâm môn đến mọi nhà

levan

Quê Tôi

Bỗng nhớ quê mình xứ Huế ơi,
Nàng Hương nhạc họa điểm trang đời
Đầu non núi Phụng từ đây xuất
Cuối hợp ba dòng hướng biển khơi
Ngọc Trảng đồi kia linh thánh tích
Chùa Thiên tháp Phước rạng danh ngời
Bình sơn đối diện Vân Lâu bến
Mãi để cho người dạo cảnh chơi

levan

Đông .

Áo dạ mua về đợi tiết đông
Chờ cơn gió lạnh nứt môi hồng
Mong trời vũ thuận vui dân dã.
Ước được phong hòa đỡ bác nông
Lễ Thổ Hai Nồm gieo thóc xuống
Cô Đàn Tám Bấc gặt vừa xông
Đang nhàn giá buốt ai không sợ
Khấn rét hơi se lúa trổ đồng.

levan

Nỡm

Lễ phép ra chào lạ quá xinh
Ầm nghe tiếng sét nổ tim mình.
Lâu rồi tới bạn cô còn bé
Cách biệt nay về đã lớn kinh
Nhớ khúc Dương Khuê tri kỉ trọng
Quên lời Nguyệt Lão nhãn tiền khinh.
Thôi đừng sánh đọ gì thêm rối
Chớ đụng thân ngà ngọc trắng trinh

levan

Vô Đề

Nhật xuất canh tròn mộng đoản tan
Phù vân đắng tận ngọt lai hoàn
Cần lao tiểu phú tay luôn việc
Đại phú do trời điệp vẩn nan
Tạo tác còn hơi đâu nghỉ được
Vô thường một sáng hết lo toan
Thôi đành cố xử sao cho vẹn
Để kiếm yên bình trọn giấc an.

levan

Ngủ Muộn

Vọng tiếng mưa về giữa tối đông
O DO đến cử gõ chuông đồng
Đèn cao trãi ngọn in dài bóng
Ánh nguyệt theo dòng ảnh cuốn công
Lẩm bẩm trông tìm mơ chẳng tới
Rì rầm đếm mãi mộng hoàn không
Bên kia Diệu Đế Hoàng Gia tự
Dạ tĩnh kinh khuya dỗ giấc nồng

levan

Không Đề

Gió tải về thêm những nổi sầu
Mai vàng tới độ lá già nâu
Thuyền không quyện khói mờ in ảnh
Liễu rậm xen cành nhỏ lệ châu
Trắc ẩn tâm rầu hay nghĩ ngợi
Thông rồi sống khỏe bớt lo âu
Đầu đông gánh nặng cho người khó
Cám cảnh lầm than quá dãi dầu

levan

Ngẫm

Nắng hững trời trong nổi ráng hồng.
Sương tràn điệp thắm đẩm rừng thông
Theo đàn cánh vổ chim tìm ấm
Gió tụ mây về gọi báo đông
Nhớ thuở xa ngàn như ở cạnh
Quên thời đối mặt cũng xem không
Tâm hồ phẳng lặng phai tình cũ
Chớ quậy xin đừng tạo sống giông.

levan

Nhát Gan

Đợi mõi người xưa cố để chào
Từ ly giã biệt đến phương nao
Mờ trong dỉ vãng đầy thương nhớ
Rỏ hiện bây chừ những xốn xao
Thuở dễ dàng bên nàng muốn tỏ
Sao giờ miệng mỡ khó khăn trao
Tìm câu lựa chữ mong thông cảm
Vẩn sợ làm ngơ hãi sống trào

levan

Quý Thu

Thu tàn lá rụng khắp trên đường
Trở lạnh ngoài kia đượm chút hương
Gió thoảng heo may mưa nhẹ hạt
Mây dày đẫm thấp ngập ngàn phương
Đêm về tí tách nghe trên mái.
Sáng dậy lờ mờ lối phủ sương
Đỏ rực trên cành Hồng trỉu quả
Đòi thay Tạo Hóa thế vầng Dương

levan

levan

Bút lực: 11.8

Trang 1/11